Tin thị trường

05 - Cuộc đời và sự nghiệp chính trị của Tổng Thống James Monroe

527
James Monroe (1758–1831) là Tổng thống thứ năm của Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ, nổi tiếng với Học thuyết Monroe, một chính sách ngoại giao quan trọng đã định hình mối quan hệ giữa Mỹ và các nước châu Âu trong suốt thế kỷ 19. Monroe là một trong những nhà lãnh đạo cuối cùng trong thế hệ các nhà lập quốc của nước Mỹ và đóng vai trò quan trọng trong việc mở rộng lãnh thổ quốc gia.
Sản phẩm có thể bạn quan tâm

1. Tuổi thơ và giáo dục

James Monroe sinh ngày 28 tháng 4 năm 1758 tại hạt Westmoreland, Virginia, trong một gia đình nông dân giàu có. Khi cha mẹ qua đời, Monroe đã thừa hưởng đồn điền của gia đình.
Ông theo học tại Đại học William & Mary, nhưng việc học hành của ông bị gián đoạn khi ông tham gia Chiến tranh Cách mạng Mỹ vào năm 1775.


2. Sự nghiệp quân sự trong Chiến tranh Cách mạng

Monroe là một người yêu nước và đã tham gia quân đội Lục địa khi mới 18 tuổi. Ông chiến đấu dưới sự chỉ huy của George Washington trong nhiều trận chiến quan trọng, bao gồm Trận Trenton, nơi ông bị thương nặng. Những đóng góp của ông trong cuộc chiến đã tạo nền tảng cho sự nghiệp chính trị sau này.


3. Sự nghiệp chính trị ban đầu

Sau chiến tranh, Monroe học luật dưới sự hướng dẫn của Thomas Jefferson, người đã trở thành người cố vấn và bạn thân của ông. Monroe sau đó được bầu vào Hội đồng Lập pháp VirginiaQuốc hội Lục địa.
Năm 1790, Monroe trở thành Thượng nghị sĩ của bang Virginia. Ông nổi tiếng với việc ủng hộ quyền của các bang và phản đối chính sách của Đảng Liên bang.


4. Sự nghiệp ngoại giao

Monroe được Tổng thống George Washington bổ nhiệm làm đại sứ Mỹ tại Pháp vào năm 1794. Trong nhiệm kỳ này, ông cố gắng duy trì mối quan hệ hòa hảo giữa Mỹ và Pháp, mặc dù ông gặp khó khăn trong việc điều hành chính sách đối ngoại của chính phủ liên bang.
Khi quay trở lại Mỹ, Monroe tiếp tục tham gia chính trị với tư cách là Thống đốc bang Virginia (1799–1802).
Ông được Tổng thống Thomas Jefferson cử làm đặc phái viên tại Pháp để đàm phán Mua lại Lãnh thổ Louisiana vào năm 1803. Thương vụ này đã mở rộng lãnh thổ Mỹ gấp đôi với giá 15 triệu đô la.
Monroe tiếp tục sự nghiệp ngoại giao của mình với nhiệm vụ tại Anh, nơi ông cố gắng giải quyết các tranh chấp thương mại và hàng hải giữa hai quốc gia.


5. Bộ trưởng Ngoại giao và Bộ trưởng Chiến tranh

Dưới thời Tổng thống James Madison, Monroe được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Ngoại giao (1811–1817) và đã đóng vai trò quan trọng trong Chiến tranh năm 1812 với Anh. Trong cuộc chiến này, ông tạm thời đảm nhận chức Bộ trưởng Chiến tranh và giúp cải tổ lực lượng quân sự của Mỹ.
Monroe đã nỗ lực để kết thúc chiến tranh và đàm phán hòa bình, giúp củng cố vị thế quốc gia trên trường quốc tế.


6. Tổng thống thứ năm của Hoa Kỳ

Monroe đắc cử Tổng thống vào năm 1816 và phục vụ hai nhiệm kỳ (1817–1825). Thời kỳ của ông được gọi là “Kỷ nguyên Cảm giác Tốt đẹp” vì sự thống nhất chính trị và tinh thần quốc gia sau Chiến tranh năm 1812.
Monroe thực hiện nhiều chính sách quan trọng trong nhiệm kỳ của mình:
Chuyến công du toàn quốc: Ông đi khắp đất nước để thúc đẩy tinh thần đoàn kết và hòa hợp chính trị.
Mở rộng lãnh thổ: Ông giám sát việc sáp nhập Florida từ Tây Ban Nha vào năm 1819 và tiếp tục khuyến khích mở rộng về phía tây.
Thoả thuận Missouri (1820): Đây là thỏa thuận nhằm cân bằng quyền lực giữa các bang ủng hộ chế độ nô lệ và các bang tự do. Thỏa thuận này cho phép Missouri gia nhập liên bang với tư cách là một bang có nô lệ, trong khi Maine được kết nạp là một bang tự do.


7. Học thuyết Monroe (1823)

Vào năm 1823, Monroe tuyên bố Học thuyết Monroe, một chính sách ngoại giao khẳng định rằng Mỹ sẽ không can thiệp vào các vấn đề của châu Âu, và ngược lại, các nước châu Âu không được can thiệp vào các quốc gia ở Tây bán cầu. Học thuyết này đã trở thành một nguyên tắc quan trọng của chính sách đối ngoại Mỹ và bảo vệ sự độc lập của các quốc gia ở châu Mỹ khỏi sự xâm lược của các cường quốc châu Âu.


8. Cuộc sống sau khi làm Tổng thống

Monroe rời nhiệm sở vào năm 1825 và trở về điền trang của mình ở Virginia. Tuy nhiên, những khó khăn tài chính đã buộc ông phải bán tài sản và sống trong hoàn cảnh tương đối khó khăn.
Ông vẫn tham gia vào các vấn đề công cộng cho đến khi sức khỏe suy giảm. James Monroe qua đời vào ngày 4 tháng 7 năm 1831, trùng với ngày kỷ niệm 55 năm Tuyên ngôn Độc lập và 5 năm sau khi Thomas Jefferson và John Adams qua đời.


9. Di sản và tầm ảnh hưởng

James Monroe được nhớ đến như một Tổng thống đã đóng góp lớn vào sự mở rộng lãnh thổ và khẳng định vị thế của Mỹ trên trường quốc tế. Học thuyết Monroe đã đặt nền móng cho chính sách đối ngoại của Mỹ trong nhiều thế kỷ.
Trong khi Monroe được ca ngợi vì những thành tựu của mình, ông cũng phải đối mặt với các vấn đề nội bộ như sự chia rẽ về chế độ nô lệ, điều mà ông đã cố gắng cân bằng thông qua các thỏa thuận chính trị.

Monroe là một trong những nhà lãnh đạo đã đóng góp nhiều cho sự phát triển của Mỹ, và ông vẫn được kính trọng vì sự tận tụy trong việc xây dựng và bảo vệ quốc gia.
Chia sẻ:
Bình luận Facebook
Tin nổi bật trong ngày